Tin tức

[E-Magazine] – Có một mùa cỏ lau như thế!

Không sặc sỡ cũng chẳng xanh tươi, cỏ lau chọn cho mình cách sống lặng lẽ, thâm trầm, không phô trương, kiểu cách…, nhưng lại dám đương đầu với cái rét mướt của mùa đông, cỏ lau vươn mình phủ kín những triền đồi, dâng tặng cho đời những mùa hoa ấn tượng.

…Hoa lau

Bạn đang xem: hoa lau

Như chưa có loài hoa nào dại hoang đến thế

Kiêu hãnh miền sỏi đá

Bất cứ đâu

Nơi chân trời góc bể

Tự bung mình cho sự sống mai sau…

Có thể bạn quan tâm: trang tri phong hoc cho be

(Hoa lau – Trần Lâm Bình).

Mùa đông lại về trên dải đất miền trung, những ngọn gió chướng se lạnh vít vào từng thớ thịt. Từng cành lau trắng muốt, mềm mại, lay nhẹ trong gió. Tôi sửng sốt tới mê người trước vẻ đẹp của chúng, những kí ức về một tuổi thơ đuổi bắt nhau giữa cánh đồng trong không gian bao la, tươi đẹp, hít hà mùi của núi non, biển trời… lại một lần nữa ùa về.

Hoa lau hầu như nở quanh năm nhưng để ngắm hoa lau thì cứ phải mùa đông, vào những lúc giá lạnh như này ta mới thấy hết được vẻ đẹp, sự kiên cường và kiêu hãnh của nó. Nhiều người bảo, hoa lau là biểu tượng cho sự dân dã, hèn kém. Nhưng đâu phải vậy, loài hoa ấy có thể mọc ở khắp mọi nơi, triền sông, ven đường, sườn núi hay trên vách đá cheo leo,… Bất kể nơi nào, dù màu mỡ hay khô cằn sỏi đá, dù nơi bên đường lắm bụi bặm hay lẩn khuất trong tận thung sâu thì loài hoa ấy vẫn cứ vươn lên khoe sắc. Qua những mùa sương nắng dày vò, cành cỏ lau mộc mạc hiền hòa, chừng như yếu ớt mong manh, cứ thế mà bám víu, đùm bọc lấy nhau thành vạt, thành đám, mãnh liệt sống và vượt qua tất cả. Có lẽ vì thế mà ông bà ta vẫn thường bảo, cỏ lau là một trong những loài cây biểu tượng cho sức mạnh đoàn kết.

Thân yếu, lá mềm nhưng hoa sắc nhọn, thẳng băng, tua tủa đính trên cành hệt những chiếc kim. Đợi khi gió đến, như thể tìm được người bạn thân sau bao tháng ngày ly biệt, cỏ lau háo hức buông mình theo gió viễn du và chỉ chờ tà áo, ống quần hay mảng lông thú vật nhẹ khua là lập tức găm chặt, đeo bám kiên cường để có cơ may được “khổ chủ” mang đi xa, xa mãi. Những “chiếc kim” ấy rớt xuống đâu gặp môi trường thuận lợi sẽ mọc mầm lên cây, nhân giống cỏ lay ra đến đó, để những mùa đông năm sau, cỏ lau sẽ vươn lên phấp phới khắp bốn phương trời.

[E-Magazine] - Có một mùa cỏ lau như thế!

Người ta kể câu chuyện về hoa cỏ lau như thế này, có đôi tình nhân nọ bị cản trở vì không môn đăng hộ đối, phải trốn nhà dắt nhau vào chốn thâm sơn. Có được tình yêu, nhưng nghèo túng, quẫn bách, khiến chàng trai đành gạt nước mắt bỏ vợ lại nhà tha phương kiếm tìm sự nghiệp. Cuộc ra đi ấy không ngờ lại là lần chia tay vĩnh viễn. Cô gái ngày ngày chờ đợi mỏi mòn cho đến lúc chết hóa thành loài cỏ lau thân mong manh nhưng sức sống mãnh liệt.

Nhìn những cụm hoa cỏ lau kia, tôi lại liên tưởng đến anh và tình yêu của chúng tôi. Anh đến với tôi, dịu dàng và ấm áp như những bông hoa cỏ lau. Bên anh là bên một người trưởng thành, không còn những hối hả, vồ vập hay những giận hờn vu vơ không đầu không cuối. Bên anh là cảm giác được ngồi sau cánh cửa kiên cố trong ngày bão gió và dù không biết bơi vẫn thấy an toàn tuyệt đối khi ngồi trên một chiếc thuyền tưởng sẽ lật nhào bất cứ lúc nào. Đến với anh, tôi học cách yêu hoa lau. Và tôi, cũng sẽ học từ hoa lau, thật dịu dàng trước anh, trước tình yêu và thật kiên cường trước cuộc đời.

Có thể bạn quan tâm: Các Mẫu Tủ Đựng Giày Bằng Sắt Hòa Phát Ưa Thích

Tuổi thơ tôi bầu bạn cùng hoa cỏ lau. Cắt cỏ, chăn bò lang thang đồng bãi, đi đâu cũng đụng mặt cỏ lau. Nhớ thuở bé đi chăn bò, chúng tôi vẫn thường nhặt những cành củi khô dựng lều rồi hái cỏ lau lợp lên làm mái. Trong những túp lều cỏ đơn sơ, chúng tôi ngồi co cụm lại, vừa đem nướng những củ khoai bới trộm trong ruộng cạn, vừa hăng say kể chuyện trường lớp. Mùi khoai nướng hòa quyện với mùi khói đốt bồng bềnh lan khắp cánh đồng như tô thêm sắc trắng cho những khóm lau vừa mới bung nở. Nhiều hôm nghịch ngợm, chúng tôi còn lấy ngọn cỏ lau chơi trò đánh trận giả, mà đứa nào đứa nấy cũng muốn làm tướng, chẳng ai chịu làm hậu, làm lính. Nên trận đánh đôi khi có 3 – 4 vị “tướng quân”. Đánh trận chán, cả bọn nằm sóng soài dưới vòm cỏ lau trắng xóa, đưa mắt nhìn những đám mây nằm gối đầu lên nhau với đủ hình thù kỳ dị.

Tôi dần lớn lên và có nhiều đổi khác. Nhưng cỏ lau vẫn thế, qua mấy mùa đông buốt giá, vẫn điềm nhiên đón nhận tất cả những gì khắc nghiệt nhất để vươn lên giữ mãi nét hồn quê thuần hậu, thanh bình. Cỏ lau thủy chung với núi đồi lô nhô đá sỏi như những người dân quê tôi, dẫu sống trong thiên tai bão lũ triền miên, vẫn quyết tâm bám lấy mảnh đất thiêng liêng mà ông cha đã bao đời gây dựng.

Dòng chảy thời gian có thể bào mòn nhiều thứ, nhưng sẽ chẳng bao giờ có thể làm thay đổi tình yêu của tôi dành cho loài hoa mộc mạc này. Có những đêm, trong giấc ngủ chập chờn, tôi vẫn thường mơ về một ngọn đồi phủ trắng bông lau, mơ về những giấc mơ cổ tích còn dở dang thuở bé. Để đến khi giật mình tỉnh giấc, thấy xung quanh bao trùm bởi một màu đen rợn ngợp, chợt muốn thêm một lần nữa được trở về thời thơ dại, sống hồn nhiên và vô tư như những cỏ lau đồi núi quê nghèo…

Ký ức về những mùa cỏ lau tuổi thơ trong tâm khảm tôi sẽ luôn luôn bung xòe, thao thức, bâng khuâng…

Nội dung: Tăng Thúy

Trình bày & Ảnh: Phạm Nam

Xuất bản: 4:17:12:2020:08:53

Tham khảo: Những điều cần lưu ý khi thờ Phật tại nhà

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button